Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

Bài 31 - Kiến tạo - Duy trì và Phát triển.

Khi một sự việc khởi đầu, khó biết rằng chuyển biến theo thời gian sẽ làm trở thành như thế nào. Nhưng dẫu sao, tập quán và văn hóa xứ Việt truyền lại tự ngàn xưa, là con cháu, nên noi theo. Tập tục được gạn lọc theo thời gian, hiện hữu và trường tồn của một dân tộc chẵng phải đánh giá được chân giá trị của nền lễ giáo và văn minh của tập quán đó hay sao. Gia đình, giòng họ tuy chỉ là thành phần nhỏ của cộng đồng, nhưng sự hổ tương lẫn nhau chẵng phải là lý lẽ khởi sự làm tồn tại xứ Việt và văn minh Việt đó sao.
Và sự khởi đầu bao giờ cũng nhỏ bé và khiêm tốn, nhưng không cấm nỗi niềm hoài vọng sẽ to lớn, phong phú và vững chắc nếu điều nhỏ bé đó là đúng đắn, là kêu gọi được sự cộng lực của cộng đồng nhân sự gia đình. Chẵng phải thân tộc được gầy dựng bởi từ hai người đó sao. Và chẵng phải sự đồng lòng quyến thuộc đã tạo thành một giòng họ đó sao. Sự liên kết bao giờ cũng cần thiết. Và mối liên kết bền vững chẵng phải là tấm lòng kính trọng đối với tổ tiên, ông bà đó sao.
Góc nhìn phía trái nhà thờ Nhánh II (phân nhánh ông Tôn-thất Thung), Chi I, phòng 19, hệ 7, Nguyễn-Phước tộc.

Sân vườn của nhà thờ nhánh II, chi I, phòng 19 nhìn từ phía trước.

Nhì trong sân vườn nhà thờ. Phía sau xa là dãy núi Truồi (bên phải) và Bạch Mã (bên trái).

Núi Truồi (bên phải) và núi Bạch Mã (bên trái) cùa dãy Trường Sơn.